Về bài hát : ĐIỆU VÍ DẶM LÀ EM
Lâu lắm rồi ,đêm nay trên cầu truyền hình Nghệ an - Hà tĩnh tôi mới được nghe đúng nguyên tác lời bài hát "Điệu ví dặm là em" hát đúng lời của tác giả
"Mời anh về Hà tĩnh" Thơ của Lê Văn,nhạc Quốc Nam
Ấy thế mà lâu nay ở Nghệ an tui cứ nghe "Mời anh về xứ Nghệ "
Chắc là tác giả đã cho phép rồi nên không bàn cãi chi nựa
-----------
Còn nhớ bài hát "Quê hương" của Đỗ Trung Quân trong nguyên tác không có câu "Sẽ không lớn nỗi thành người" Mà ông Quân chỉ dừng lại ở câu "Quê hương nếu ai không nhớ..." rồi ông đặt dấu chấm lững và hết bài thơ để cho mọi người tự nghĩ và trả lời
Khi ông Giáp văn Thạch phổ bài thơ này thành bài hát cũng chỉ trên cơ sở bài của Việt Nga biên tập báo Khăn quàng đỏ thêm câu "Sẽ không lớn nổi thành người" cho nó suôn mồm và ...ông Quân đã nhất trí
-------------
Như vậy trong lời thơ bài Điệu ví dặm là em" không có từ xứ Nghệ mà là Hà tịnh.
Trong lời bài thơ "Quê hương" không có câu "Sẽ không lớn nổi thành người"
Trong sáng tác nhất là những tác giả nổi tiếng một câu một chữ đều có một ý nghĩa sâu xa mà không thể ai có quyền chỉnh sửa được và tôi cho rằng đó là một sự cẩu thả...
(ảnh chụp màn hình đoạn bài hát "Điệu ví dặm là em" trên cầu truyền hình đêm nay 27/11)
Điệu Ví Dặm Là Em
Thơ : Lê Văn
Rồi một chiều chợt nhớ quê hương
Nghe em hát dân ca xứ Nghệ
Câu hát ru như một thời thuở bé
Đưa ta về bến bãi tuổi thơ xưa
Điệu ví quê hương giữa bộn bề bận rộn
Đất quê mình còn nghèo lắm người ơi
Sao điệu ví nghĩa tình đến thế
Nao nao lòng đứa con ở nơi xa
Mời anh về Hà Tĩnh
Ôi khúc hát sông quê ai đi xa mô đó
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ
Ai lạ ai quen sao nỡ không về
Em cứ đùa anh nỏ cho và nỏ lấy
Sao mềm lòng ngồi hát để anh nghe
Khúc dân ca có từ trong máu thịt
Không thể dối lòng làm sống dậy một hồn quê
Tôi viết tặng em bài ca lần đầu gặp gỡ
Bởi chia xa không nói được nên lời
Nhưng điệu ví theo anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài điệu ví dặm là em
Mời anh về Hà Tĩnh
Ôi khúc hát sông quê ai đi xa mô đó
Nghe thân thương như dòng sông thuở nhỏ
Ai lạ ai quen sao nỡ không về
Em cứ đùa anh nỏ cho và nỏ lấy
Sao mềm lòng ngồi hát để anh nghe
Khúc dân ca có từ trong máu thịt
Không thể dối lòng làm sống dậy một hồn quê
Tôi viết tặng em bài ca lần đầu gặp gỡ
Bởi chia xa không nói được nên lời
Nhưng điệu ví theo anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài điệu ví dặm là em
Nhưng điệu ví theo anh về mãi mãi
Anh cứ mơ hoài điệu ví dặm là em
Anh cứ mơ hoài điệu ví dặm là em
---------
Bài học đầu cho con
Thơ : Đỗ Trung Quân
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ...
Bài thơ lúc đầu được làm đề tặng bé Quỳnh Anh (con của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, khi đó mới một tuổi), đăng lần đầu năm 1986 ở báo Khăn quàng đỏ. Khi đăng bài này thì người biên tập (Việt Nga, con của nhà thơ Lê Giang) có bỏ một vài đoạn và thêm một câu “Sẽ không lớn nổi thành người” ở cuối cùng.
Canhsat4sao tổng hợp
|